TIỂU THUYẾT CÔ BA TRÀ - CHƯƠNG 14, CÔ BA TRÀ, TÁC GIẢ XUÂN VŨ

Một buổi dáng vừa thức dậy Trà nghe tất cả tiếng gõ cửa. Trà tưởng ngàng: trong nhà không có ai ngoài Trà , khách hàng nào lại tới? Trà bạo gan bước ra xuất hiện thì thấy một người đàn bà đứng tuổi. Bà ta cúi đầu thiệt thấp:

- xin chào bà thầy thuốc.

Bạn đang xem: Tiểu thuyết cô ba trà

Trà bác bỏ hửng. Xưa nay Trà sợ người ta tới nhà. Sợ duy nhất là đàn bà. Người lũ bà nào thì cũng làm mang đến Trà suy nghĩ tới dì Hảo. Nhưng người bầy bà này không tồn tại thẹo trán. Trà lại lag mình: tốt là bà thầy thuốc? Một thoáng lo sợ làm Trà mọc ốc đầy người, tuy vậy người bầy bà tê lễ phép thưa:

- Dạ, tôi là thợ may của hiệu Tân Lập chuyên may áo dài cho các bà các cô.

- Bà cho đây để triển khai gì?

- Dạ tôi được lệnh quan thầy thuốc đến phía trên đo may mang đến bà thầy thuốc vài bộ quần áo tân thời để ít bữa nữa đi dự hội chợ kẹt-mết.

Trà từ từ hiểu. Ngã ra là vậy. Do đó mà thợ may đến đây. Trà định thần lại , mời bà thợ may vào nhà.

Bà nóng sắng mở túi vải mang thước dây lễ phép choàng qua vòng ngực, eo rồi mông.

Xong bà reo lên:

- Bà bác sĩ có thân hình phù hợp quá rất đẹp ! chắc chắn bà thầy thuốc ăn uống theo sự chỉ dẫn của quan đơn vị và chơi thể thao phần lớn đặn yêu cầu mới được vậy. Dạ, bà bác sĩ thích tấn công ten-nít hay bơi lội ạ?

- Dạ... Tôi thích... đi dạo nhiều hơn!

- Dạ bà y sĩ đừng xưng hô như vậy, tôi không dám nhận. Bà thợ vừa thủ thỉ vừa đo, ghi vào sổ, rồi mỉm cười vui:. Dạ chính là thước tấc cho cỗ áo dài. Còn mấy bộ đồ quần áo đầm nữa. Bà thợ mang ca-ta-lô ra , nhị tay đưa mang lại bà y sĩ xem và phân tích và lý giải từng kiểu quần áo Lang-sa văn minh.

- Đây là hiệu Mode Parisienne, trình độ may đồ vật cho các cô gái Paris sang trọng trọng. Dạ, jupe thì cao hơn nữa gối, áo không tồn tại tay . Dạ, nói xin lỗi chớ mặc nhiều loại này giống hệt như con vịt khoác áo lá ở trong nhà quê của mình. Mà lại nó hãy còn đỡ đỡ hơn một số loại thể thao, thưa bà thầy thuốc, ví như bà thích đùa then-nít thì cũng hãy lựa chọn kiểu này, mang nó cũng tương tự không mang gì hết, độc nhất là nếu bà thầy thuốc dùng vải color da người thì ở lối xa nhìn, tín đồ ta tưởng lầm là... à bà đã tắm biển.

Trà đỏ phương diện lắc đầu:

- Bà mang đến tôi coi...

- Dạ còn đó là catalô của hiệu Aux Ciseaux de Paris!

- Bà mang lại tôi xem cái catalogue của hiệu La Princesse hay những Au Chic Tailleur.

Nghe "bà thầy thuốc" phân phát âm giờ đồng hồ Pháp tương đối đúng, bà thợ vui vẻ:

- dĩ nhiên bà thếy thuốc gồm sang Pháp hoặc học tập trường đầm mặt này.

- Tôi học bên này! Tôi sắp thay đổi Pháp mà lại chắc sẽ không sang.

- Dạ bà y sĩ học trường Marie Curie hay...

- Tôi... Tôi học tập Calmette!

Sau lúc chứng kiến tận mắt hết mấy tập ca-ta-lô, Trà ra quyết định may một cỗ áo lâu năm Việt và một bộ đồ áo đầm Mode Parisiennẹ Jupe dài cùng tay áo cho tới cùi chỏ chỉ hở tí ngực thôi.

Bà thợ khen dồi:

- Bà y sĩ là người dân có học nên nạp năng lượng mặc chính xác chớ những cô hiện nay đã mặc Tây thì chọn mọi kiểu rất mới mẻ và lạ mắt khiếp lắm . Quan thầy thuốc bảo tôi đo may mang đến bà thầy thuốc 5, 6 cỗ để chuyển đổi trong thời gian đi nơi buôn bán kẹc-mết, tùy thuộc vào lúc.

- Tôi chỉ đi một lượt thôi nhưng mà may bỏ ra nhiều cỗ quá vậy, tốn tiền!

- Dạ Quan y sĩ bảo là bà lương y cần chuyển đổi luôn. Sáng mặc ta, chiều khoác Tây, trưa hoàn toàn có thể mặc Tàu ạ!

- Ủa bà thợ cũng may đồ dùng Tàu nữa à?

- Dạ có chớ. Cả đồ vật Nhựt Bổn, Xiêm La chúng tôi cũng rành luôn.

Trà bảo:

- Vậy may cho tôi một dòng áo nhiều năm Thượng Hải hai bộ quần áo đầm cùng một bộ Việt thôi.

- Dạ. Bà thợ may lại móc thước dây đo với khen Trà gồm đôi chân đẹp.

Trà bồi hồi nhớ chồng. Ngày đó... Ngày nào...

Rồi bây giờ... Vừa qua mà...

Trà nghẹn ngào nhưng thay giấu sự xúc động không để bà thợ may ngó thấy . Lúc bà ta đi rồi, Trà ngồi thừ tín đồ ra. Cuộc sống ta như vậy này ư ? mới ở trong thăm khám bị tụi bộ đội kiểm tục hành hạ nặn vọt khinh thường miệ mà hiện nay lai. Có tác dụng bà thầy thuốc, oai vệ Oai nghi , bao gồm kẻ thưa tín đồ dạ, sang trọng đủ điều.

Hơn một mon qua, Trà sống trong căn phố này như chim vào lồng son . Phần nhiều thứ hồ hết được cung phụng, tất cả tình cảm nồng nàn. Trà đoán chắc chắn quan lương y đã có vk con, nhưng ông đã ra tay cứu giúp Trà và đã lấy tới đến Trà cuộc sống đời thường êm đềm này. Chẳng bằng những bữa ăn cay ba thí của miếu Chà cùng nuốt rơi nước mắt hay sao ? Vậy Trà bắt buộc đền đáp lại.

Buổi chiều bà thợ may lấy tới mang lại Trà hai bộ đồ, một ta một đầm.

- Quan thầy thuốc bảo tôi may gấp mang về đây mang đến bà mang thử ngay.

Bà thợ may ướm vào fan Trà và khen nức nở đôi địa điểm chưa vừa y thì bà thợ sửa lại mang lại hoàn mỹ và trước khi ra về còn tỏ lời khen:

- Bà y sĩ mặt áo dài khôn xiết đẹp nhưng mà mặc đồ váy càng đẹp. Đã đẹp mắt thì mặc gì cũng đẹp.

Bà thợ vừa ra thì quan lương y bước vào.

- Em có vui không ? Ông vừa để loại cặp da trên bàn vừa hỏi luôn luôn một hơi.Thịt cá, gạo nước họ tất cả đem tiếp đây đủ không ? Để anh tìm người giúp vấn đề ở với em cho có bạn.

- Dạ em đầy đủ món gì. Cám ơn anh. Trà cần sử dụng tiếng "anh,em" đã mất ngượng miệng.

- hôm nay anh với em đi xem nhóm chợ chơi. Ở công ty hoài, anh coi bộ em không vui.

- Dạ.

Trà hổ hang đi cùng với người đàn ông gồm vợ. đen đủi bị bà ta phát hiện thì chết.

Trà đã từng đánh ghen với Trà cũng từng thấy chiếc cảnh vợ lớn đánh vợ bé. Trà không thích chịu nhục cũng không thích phá tán niềm hạnh phúc của bạn khác . Dẫu vậy Trà không dám cãi lại vị ân nhân đã cứu nàng. Nghe ông bảo, phái nữ ríu ríu vào phòng thay xiêm đổi áo với trở ra đứng trước mặt ông hóng lệnh. Quan bác sĩ ngó Trà trân trân làm cho Trà nhột nhạt. Ông ôm hôn Trà cùng thầm thì:

- Ước gì em làm vk của anh!

Rồi hai người đi ra . Trà quá bất ngờ khi thấy một mẫu xe khá màu black đậu bên mép đường . Tự xe lôi xe cộ kéo đến xe tắc-xị cuộc sống Trà đã hồi may mắn chăng? Nhưng không hẳn tắc xị Ông quan lại thầy thuốc xuất hiện xe và chìa tay:

- Em ngồi băng trước với anh với anh lái xe mang đến em đi.

Trà new vỡ đáng ra là xe công ty . Trà ngồi bên cạnh .chồng. Lướt phăng phăng trên đường phố không tồn tại mấy cái xe khá . Toàn là xe kéo, xe lôi, xe ngựa chiến và xe pháo chân. Trà bàng hoàng như mộng.

Đột nhiên Trà nói nhỏ tuổi nhẹ:

- Em hy vọng đền ơn đáp nghĩa cho tất cả những người ta được không anh?

Theo nhu yếu của Trà, quan thầy thuốc lái xe đến chùa Chà Và. Lũ trẻ đã lau nhau trước cửa chờ xin cơm, thấy chiếc xe bóng loáng đỗ lại thì trố đôi mắt nhìn. Trà mở cửa xe bước xuống. Mãi một cơ hội thằng Chằng Hìu mới nhìn ra Trà . Nó ré lên:

- Chị Ba! Chị Ba!

- Anh Ẩn đâu?

- Ảnh ở bên cạnh ga... Bữa hổm tất cả một ông già xưng là ba của chị mang lại đây tra cứu chị.

Trà không nói gì móc bốp đầm lôi ra một xấp bạc, đưa mang đến thằng nhỏ nhắn rồi bảo:

- Chị nhờ cất hộ lời thăm anh Ẩn nhé. Ít bữa chị đang trở lại. Rồi Trà lên xe pháo đi.

Quan lương y bảo:

- Anh sẽ chuyển em vận động tiệm trang điểm rồi new vào hội chợ.

Chập sau đến hiệu. Một fan thợ gập mình:

- chào bà! Mời bà ngồi ghế! rồi cấp tốc nhẹn đưa mang lại Trà một quyển ca-ta-lô gồm hình gần như kiểu tóc .Bà ước ao kiểu nào bổn tiệm xin làm vừa ý bà!

- Tôi không muốn uốn quăn!

- Vậy nhờ vào bà chải tóc cho vơ... Ợ tôi thôi! Quan lương y nói.

Trà quan sát trong tấm kính hình hột xoài treo trước mặt. Trà không ngờ mình lại được mặc đồ đẳng cấp như vầy . Lần đầu tiên Trà mặc áo lâu năm Thượng Hải trong đơn vị ông chủ tàu Vĩnh Thuận. Lần kế lúc trở về nhà công tử Cá Hố cũng mang áo lâu năm Tàu . Với lần này trong vai trò cô vợ quan bác sĩ , Trà mặc vật mốt . Rồi mai tê ?

Đời là hồ hết màn kịch , khi chứng kiến tận mắt màn trước, không người nào đoán nổi màn sau . Trà thấy bản thân vẫn đẹp, đẹp lên xưa. Môi đỏ như ớt chín. Má phấn phơn phớt, đôi mắt lá rong, đuôi mắt nhọn như mũi gươm, tầm nhìn cái liếc sắc đẹp như dao cau.

Đến vị trí bà lương y cặp tay ông thầy thuốc đi vào kermessẹ fan đông như con kiến cỏ. Chen chân không lọt. Người ta chờ hội này nhằm khoe thanh lịch khoe giàu và khoe ngông.

Quan bác sĩ thì ko , ông ko khoe ba thứ đó. Ông chỉ muốn khoe đoá hoa ông đang làm cho chủ.

- nơi này là chỗ gì vậy anh?

- vườn cửa Bờ-Rô.

Quan thầy thuốc dắt cô tía đi một dịp thì cô kêu nhức chân. Quan tiền bèn gửi cô vào tiệm giải khát . Thốt nhiên ông nhớ ra rằng ông có chân trong ban giám khảo của trận chiến xảo vẻ đẹp hôm naỵ Trà đã làm cho ông mất bình thường và quên trước quên sau.

Ông bèn hối hả dắt cô nhỏ bé đi tới khoanh vùng của cuộc thị cũng chính là lúc loa năng lượng điện kêu to:

- hđ giám khảo đã đủ mặt, chỉ từ thiếu chưng sĩ, xin mời bác sĩ lên bàn ban giám khảo để hội thi bắt đầu.

Quan thầy lôi tay Trà, gịuc:

- Đi em! bạn ta vẫn chờ! Ai hỏi em là gì của anh ấy , em nói là bà xã anh nghe!

Bây giờ đồng hồ Trà new biết ck mình là .bác sĩ., một giờ đồng hồ nghe kỳ lạ tai. Hổm rày cô chỉ biết ông là thầy thuốc. Bác sĩ thì có tía bảy loại: một anh .pham vơi chích dạo bước hoặc chỉ biết cho người bị bệnh uống xi-rốp trị ho gió hoặc một lão lang băm chết fan cũng hoàn toàn có thể tự xưng là thầy thuốc. Ở tp sài thành này đâu có được mấy ông bác sĩ? Trà chưa từng nghe nhì tiếng đó bao giờ.

Bác sĩ chú ý lên sạp kê cao như sảnh khấu ngoại trừ trời của các gánh cải lương, hát bội. Đèn năng lượng điện trao từng chùm từng dây trước khía cạnh tiền sáng sủa trưng tạo nên dòng chữ .Concours d"E"légancẹ càng rực rỡ.

Ông bác sĩ dắt tay phụ nữ đến loại thang gỗ đặt lên trên sân khấu. Trà dừng lại:

- Đi đâu đây, Anh?

- Đi lên sảnh khấu. Anh là giám khảo mà, em không nghe fan ta kêu sao?

- Anh là giám khảo,chớ em là giám khảo đâu nhưng lên.

Bác sĩ trỏ lên sảnh khấu, giải thích:

- Em coi kìa, tín đồ ngồi đầu bàn là thầy kiện, ở kề bên ông ta là cô vợ người Hà Nội, kế chính là ông hoa. Sĩ trứ danh của đất sài gòn , với anh , là chưng sĩ có bởi cấp ở bên chủ yếu quốc. Ban giám khảo chỉ có cha ông cùng hai bà thôi.

Xem thêm: Sơ Lược Nguồn Gốc Lịch Sử Phật Giáo Việt Nam Từ Thời Kỳ Du Nhập Đến Nay

Trà hàng nảy:

- Nhưng bạn ta biết chấm điểm chớ em biết được những điều gì mà chấm?

- Em lên ngồi với anh như ông phép tắc sư dắt bà xã theo vậy. Mồi nhử cũng ngồi cho có vị chớ đâu bao gồm chấm cái gì . Trọng bọn bà. Đó là vẻ bên ngoài Tây nhưng em! Ông chưng sĩ nề mãi Trà mới đồng ý đi lên sân khấu. Theo phong cách Tây, ông bác bỏ sĩ vậy tay Trà dắt lên thang. Ông bảo nhỏ:

- Em đâu có thua gì bà thầy kiện?

(Trà lên thang thật. Tính từ lúc chiếc thang bọp bẹp này Trà bay lên như diều chạm mặt gió.) Một giờ .ồ. Chạy từ đầu tới cuối khối khán giả đông đúc đang hóng xem cuộc thị chúng ta trầm trồ sắc đẹp của người lũ bà vừa xuất hiện: bà xã quan bác sĩ ! Ông bác sĩ vẫn theo lối Tây nhường dòng ghế bên cạnh hoa. Sĩ mang lại Trà. Còn bản thân ngồi ở bên cạnh đầu bàn.

Một người lũ ông để ria mép đậm, cổ thắt nơ black trịnh trọng vắt giấy cách ra trước mi-crô, đựng tiếng:

- Tôi là nhà tiệm may Tân Lập xin tuyên bố nguyên nhân khai mạc cuộc đấu xảo sắc đẹp hôm naỵ Thưa quí ngài, quí ông, quí bà với quí khách. Ở những nước văn minh mặt Âu Châu, hằng năm fan ta đều có tổ chức các cuộc thi vẻ đẹp ở địa phương và cuộc thi sắc đẹp toàn quốc nhằm chọn cô gái đẹp nhất rồi đi đấu xảo với hội thi khắp trả vũ.

- nhan sắc đẹp nữ giới là niềm tự tôn của hầu như ngưòi nói chung và của phái nam nói riêng. Ai có đàn bà đẹp, có vợ đẹp đông đảo hãnh diện. Cùng đó là ơn tình lớn lao của tạo thành hoá ban cho loài người chúng ta.

- shop chúng tôi từng sống bên Pháp quốc với hấp thụ được nếp đương đại đó nên mạnh dạn đứng ra tổ chức cuộc thi sắc đẹp này. Trường hợp bỉ nhân ko lầm thì đây là cuộc thi đầu tiên ở vùng khu đất được mệnh danh là Hòn Ngọc Viễn Đông.

-... Ban tổ chức triển khai cuộc thi hôm nay gồm gồm Trạng sư với phu nhân, hoa. Sĩ Như Thanh, tín đồ được ca tụng là hoa. Sĩ của .Tóc cùng Mắt. Và bác bỏ sĩ ..thuộc đơn vị thương bạc bẽo hà cùng phu nhơn. ( Trà lag mình khi được call là phu nhân bác bỏ sĩ tuy thế không ngạc nhiên. Vì thấy mình chẳng hèn bà thầy kiện.)

Những tràng pháo tay vang lên như sấm, rào rạt rung đụng cả rừng bạn . Những cánh tay hướng tới phu nhơn bác bỏ sĩ tỏ vẻ ái mộ. Trà xấu hổ cúi mắt trong lúc bác sĩ vẫy tay đáp lại một phương pháp tự hào.

Kế kia ông Biện Lý thành phố bước lên nói giờ Pháp tỏ vẻ hoan hô buổi tổ chức và ước ao ước sao đang đưa siêu mẫu trúng giải thanh lịch Pháp quốc để dự cuộc đấu xảo của chánh quốc cùng thuộc địa.

Ở hàng ghế danh dự những quan Tây cùng phu nhân cũng vẫy tay hoan nghênh nhiệt độ liệt.

Tiếp theo, ông trưởng ban tổ chức bắt đầu đọc danh sách những nữ sinh tham gia dự thi kèm theo tiểu truyện từng cộ toàn bộ gồm 18 cô tuổi từ bỏ 19 mang lại 25 tuổi.

Hễ ông vừa kết thúc tiếng thì một quý ông trai vận Âu phục cổ cột nơ đen, ngực cài đặt hoa hồng bước tới cắp tay một cô chỉ dẫn đứng trước ban giám khảo để được đến điểm rồi tảo ra xin chào khán giả.

Cô thiết bị nhứt mang áo lâu năm màu hồng, tóc suông đôi mắt biếc như mắt người Âu. Cô thứ hai áo xanh dương, da trắng mũi dọc dừa. Cô thứ ba môi trái tim, cổ cao nõn nà. Cô sản phẩm công nghệ tư y hệt như tranh, cặp đào tơ vừa nhú với chiếc co thật thắt lưng ong. Cô lắp thêm năm mặt trái soan, tay tiến công đàng xa nhẹ dàng. Các giám khảo chú ý thí sinh cơ mà không khỏi quên nhiệm vụ của mình . Ngồi đây các ngàu thấy mình là Đường Minh Hoàng du nguyệt điện chăng?

Dương Qúi Phi xưa đâu cũng đẹp như thế này.

Nghỉ xả hơi 30 phút đồng hồ. Khán giả chưa hết ngẩn ngơ, có người xước chưa chấm dứt khúc mía, húp chưa cạn đánh cháo kê thì Ban tổ chức triển khai đã mời những thí sinh trở về để nghe tuyên bố kết quả.

Các công tử tệ bạc Liêu, những cậu cò-mi bắt đầu vô ngạch, các lão điền chủ, cai tổng thị xã hàm ngước lên như hóng ơn trên ban mưa móc. Cuộc thì này sẽ mang đến họ những bà xã hay những người tình ao ước chăng?

Ông công ty tiệm may Tân Lập nắn lại dòng nơ đen, tay ráng bảng chấm điểm bước đến mi-crô tằng hắng khẽ mấy tiếng rồi chứa giọng đọc danh sách hai cô Á Hậu. Ông chấm dứt một chút, tiếp:

- Cô Lê thị Liễu sở hữu số 14, 24 tuổi được chấm giải nhất.

Khán trả đứng ào lên tung khăn ném nón la ó hơn hết lúc trung phong team bóng nam giới kỳ làm cho bàn nhóm bóng phái mạnh Hoa sinh hoạt sân cỏ sân vườn Ông Thượng chủ nhật vừa rồi . Phần nhiều nhà phóng viên vọt lên sảnh khấu bấm vật dụng lia lịa để khắc ghi những tích tắc ông biện lý trao bằng khen cho cô Liễu.

Xong , toàn bộ những sỹ tử được ông hướng dẫn tới bàn chủ toa. để hợp tác từng vị trong hội đồng giám khảo và nhận rubi do những vị trao tặng.

Bỗng cô Liễu đặt chân tới ôm chằm rước Trà. Rồi các thí sinh không giống cũng xúm lại kẻ nuốm tay bạn ôm hôn Trà. Cô Liễu nói:

- Đây mới là người xứng đáng được trao quà tặng hạng nhất. Tôi xin nhường lại mang lại bà bác bỏ sĩ. Tôi xin dường lại... !

Các cô khác cũng ưng ý và công kênh Trà lên đưa ra phơi bày cho khán giả. Bên dưới hàng ghế đầu các phu nhân lẫn quan lại chức bạn Pháp đứng cả lên, và hàng loạt giơ tay ủng hộ trong lúc người theo dõi ào tới chen lấn đến kế sân khấu để được nhìn người bọn bà đang rất được công kênh ra liền kề mép sảnh khấu.

Thật là bất ngờ. Không một ai tưởng tưởng được một cảnh quái lạ như vậy xảy ra.

Ông Tân Lập đồng ý để cô Liễu nhường nhịn chức hoa khôi cho bà bác sĩ nhưng vì thế thì không danh chánh ngôn thuận. Hđ giám khảo không biết tính lẽ nào. Trước tình nạm rối ren đó, ông Biện Lý có ý tưởng tức thời. Ông tuyên bố tặng ngay cho phu nhân bác sĩ danh hiệu:.Étoile de Saigon.

Ông Tân Lập tiếp lời và tuyên bố to lên giữa tiếng hoan hô càng lúc càng rào rạt kéo dãn rồi bùng lên như sấm dậy trong những lúc trận mưa hoa công phế ti tuôn xối xả.

Bà Biện Lý cách lên tặng cho Trà một bó hoa hồng. Bà cảnh sát trưỏong tặng kèm cho cô Liễu một bó hoa glaieul.

Các phóng viên bấm máy rối rít. Cuộc đấu xảo sắc đẹp đẹp dứt trong sự hãnh diện của khán giả:

- Đẹp gì đẹp nhất dữ vậy he!

Có lẽ dân thành phố sài gòn chưa từng bắt gặp một tiên nữa như cô è ngọc Trà chăng?

Riêng ông Tân Lập công ty tiệm may thì hết sức mừng, bởi ông chỉ chăm nom tìm một người mẫu chân dài để lăng xê phần nhiều .mốt thời trang. Của tiệm ông nhưng lại lại được những hai mỹ nhân. Ông bèn dắt cả đoàn tiên người vợ tha thướt đi bộ qua những phố để trình mang đến dân bọn chúng biết rồi đem lại tiệm ông cách đó không xa, để tặng kèm tơ lụa và mỹ phẩm cho từng cô.

Hôm sau những báo lớn tp sài gòn như Lục thức giấc Tân Văn, thiếu nữ Tân Văn, Vẻ Đẹp... đa số đăng hình các thí sinh . Riêng hai cô Liễu và Trà thì được in hết sức lớn ở bên cạnh nhau ngơi nghỉ trang đầu cùng một tấm hình ảnh hai cô chụp chung, ở bên dưới có dòng chữ:.Cô Lê thị Liễu và cô trần Ngọc Trà, ai là người mẫu số 1 thành phố sài gòn ?

Quan bác bỏ sĩ là tín đồ hiểu đời. Nghịch hoa cho biết mùi hoa với ở đời muôn sự của thông thường . Gái đẹp nhất không lúc nào có một ck . Do đó ông không lạ gì sáng sau đã có fan đập cửa ngõ nha.

- Xin cho tôi gặp cô trần Ngọc Trà.

- Ông bao gồm chuyện gì mà buộc phải gặp? Ông chưng sĩ quan sát dáng điệu đẳng cấp của bạn khác và hỏi.

- Dạ cũng có...

- Xin chớ ngại, ông cứ nói! trường hợp giúp được tôi sẽ giúp! Xin mời, xin mời vào nhà!

Người khách ngập xong một chút , rồi nói:

- Dạ, tôi mong mỏi xin chuộc cô Trà. Đây là chuyện đường đột, tôi xin lỗi ông bác sĩ.

Ông chưng sĩ mỉm cười nhạt cùng đáp ngay:

- À, tưởng chuyện gì chớ chuyện này được lắm. Thầy muốn chuộc tôi mang lại chuộc. Nhưng tôi cũng xin lỗi thầy, thầy ý muốn chuộc bao nhiêu?

- Dạ, tùy ông bác bỏ sĩ.

- Tùy tôi? Hà hà... Cơ mà sao thầy dám nghĩ tới chuyện "chuộc" vk người không giống ?

- Dạ, cũng đều có lý do, nhưng chưa tiện nói ra lúc này ạ!

- Thôi được, mà lại thầy gồm bao nhiêu chi phí chớ?

Người khách hàng trỏ trên cổ áo trắng tất cả chữ BIC thêu bằng văn bản xanh với nói:

- Tôi là gia chủ băng ở nên Thợ BIC tức là Banque de l"Indochine annexe de đề nghị Thợ do chữ BIC mà tín đồ ta điện thoại tư vấn tôi là công tử Bích.

- Tôi có nghe danh Bạch công tử, Hắc công tử và bây giờ lại biếc thêm BIC công tử, một chiếc tên rất đẹp. Ông hết sức xứng song với cô Trà. Đây có thể gọi là đôi tài tử giai nhân. Tuy lương tôi không bằng ông, tuy thế tiền thì tôi cũng đủ cần sử dụng . Tôi không nên tiền. Hiện dòng tôi buộc phải là đóa hoa Trà... Nhưng mà tôi có thể nhường mang lại ông, chưa đến một điều kiện.

- Xin ông vui miệng cho biết. Tôi sẳn sàng tuân theo.

Bác sĩ nói với giọng nghiêm chỉnh:

- Cô nhỏ xíu này bị lừa bịp cùng chà đạp rất nhiều . Một cơ hội may kỳ lạ lùng, tôi cứu được cô trường đoản cú tay đám lính kiểm tục với một mụ Tú Bà. Nếu tôi đến chậm rãi thì cô đã lâm vào lầu xanh. Ông chủ nhà băng thấy đó, cô là một đóa hoa hiếm. Tôi dắt cô đi nơi buôn bán như một niềm kiêu hãnh. Với niềm kiêu hãnh của tôi đã tất cả lý lẽ: Cô ta không dự cuộc đấu xảo vẻ đẹp mà lại chiến thắng bất ngờ. Giai nhân đậu số 1 đã nhường chức lại mang lại cô.

Ông Bích lễ phép:

- Thưa chưng sĩ, bởi vì thế mà tôi đường đột tới đây. Cùng cũng vày tôi biết rằng cô chưa phải là bác sĩ phu nhân tôi mới dám thiếu tôn trọng xin chuộc cô! Công tử Bic tiếp:.Dám xin bác bỏ sĩ cho biết điều kiện mà chưng sĩ vừa nêu thời điểm nãy ra làm sao ?

- con người không phải để cung cấp buôn. Một siêu mẫu nhường ấy càng không phải để buôn bán . Mà đáng được hưỏng hạnh phúc. Tôi chỉ ước ao nghe ông hứa rằng ông sẽ khiến cho cô phấn kích luôn, không khi nào để đến cô cực khổ nữa!

- Thưa bác sĩ, ví như ông không yêu cầu tôi cũng đã tự hẹn với tôi rồi!

Bác sĩ gọi Trà ra cùng bảo:

- Đây là người rất có thể làm đến em hạnh phúc suốt đời. Em phải trao thân nhờ cất hộ phận cho người ta.

Trà nhìn tín đồ lạ. Một trang tài tuấn có lẽ rằng hơn toàn bộ giấc mơ đẹp mắt từ trước đến thời điểm này của nàng.

Bác sĩ là bạn từng trải đời lại có quyền cao tước đoạt trọng. Ông không tận dụng cũng không nghĩ tới gạt. Ngược lai. Ông coi đó là một việc cứu nhân độ nạm mà nghề lương y lấy đó có tác dụng tôn chỉ mục đích.

Nhưng vào khi chiếm được đoá hoa kỳ quái và lộng lẫy trong tay, ông cũng thoáng tìm tòi ngay nó không hẳn là mua riêng của mình. Là thầy thuốc, mọi việc làm của ông đều sở hữu điều độ. Vấn đề chơi hoa thưởng nguyệt của ông cũng đều có tính toán như kê đối kháng cho căn bệnh nhân. đồ vật gi rồi cũng mang lại nhàm chán. Cho nên việc công tử Bích xuất hiện bây giờ là một điều nhưng ông không hy vọng muốn, cũng ko phải là 1 trong điều làm cho phật ý ông.

Ông thấy Trà hơi sử dụng dằng thì bảo:

- Em yêu cầu đi theo công tử Bích. Qua nghĩ không hề dịp nào tốt hơn đến em.

Công tử Bích ráng tay Trà. Chưng sĩ quan sát hai fan bước ra cửa, lòng xót xạ tuy thế ông nghĩ: hãy khiến cho chim bay bao gồm đôi rộng là nhốt nó vào lồng son với nhỏ chim khác nhưng vẫn thấy lẻ loi.

Trà tương đối ngỡ ngàng trước sự thay đổi quá nhanh lẹ và lạ kỳ. Nhưng lại rồi đàn bà hiểu dần . Đời cô là 1 chuỗi bất ngờ. Từ bỏ trước tới lúc này và từ ni về sau cũng trở nên thế. Điều kia tập mang đến cô yêu thích nghi nhanh chóng với nghịch cảnh.

When you"re young, you want to vì chưng everything together, when you"re older you want lớn go everywhere together, và when you"ve been everywhere & done everything all that matters is that you"re together.

Unknown


*

*
Xem hướng dẫn
Link download:
*
e
Pub
*
Mobi/PRC A4A5A6 - xem thông tin ebook
ột buổi sáng sớm anh hứa hẹn Hoành đem về cho tôi một bịch tọ Tôi tưởng là trà vị hai đứa hay uống trà nhằm đàm đạo. Nhưng lúc này cái bịch hơi to hơn thường ngày. Thì ra trong các số ấy có trà và "TRÀ".
Khi anh về rồi, tôi dở ra xem. Chu choa mẹc ơi, lớp sách, lớp giấy đánh máy, lớp báo cắt. Có những tấm hình cũ và gần như ghi chú viết tay nữa.
Cô Bà Trà ! Đó là 1 trong nhân vật. Nhiều nhà văn nhà báo tiền bối sẽ viết thành báo thành sách rồi. Bây chừ tới tôi nữa ư? Tôi ném ra mấy ngày trời nhằm đọc chữ với xem hình. Mê mẩn quá. Cơ mà viết ra thì cạnh tranh thật. Anh hứa hẹn Hoành đã có lần gòp chủ ý rất hay, từng mang đến tôi cốt truyện để viết vài ba cuốn đái thuyết. Và lần này nữa.
" nỗ lực đi chớ . Nếu dễ thì ai đề xuất nhà Văn. Tôi còn nhiều tài liệu nữa . Tôi sẽ với lên mang lại ông. "
" Cô bố Trà Huê Khôi phái mạnh kỳ " của anh ý đang đăng báo nhưng mà anh còn bắt tôi viết tiểu thuyết để làm chi ? hồ nước Trường An đang viết rồi, hình ảnh nói cùng với tôi cô Mộc Cẩn (Hoa Dâm Bụt) vào truyện " Danh Kỷ " chính là Cô tía . Anh ấy cũng khích lệ tôi phải viết Cô cha Trà. Thiệt khôn cùng " nguy hiểm! " . Mặc dù chối từ thở than thế nào hứa hẹn Hoành cũng đôn đốc “ thừa chiến thắng xông lên ! "
Cô cha Trà là nhân vật tất cả tên, tuổi hình dáng thật vào sinh hoạt tp sài thành vào thời kỳ 1920-1936 . Những vị vào tầm tuổi thất thập cổ lai đều sở hữu gặp, gồm biết hoặc bao gồm quen cùng với Cô Bạ nói rõ ra, Cô Ba là 1 trong nhân vật lịch sử dân tộc chớ không phải là nhân đồ gia dụng tiểu thuyết như các nhân vật trọn vẹn do các nhà văn tạo nên ra. Viết đái thuyết mà bao gồm sẵn nhân vật lịch sử dân tộc có loại dễ mà cũng có thể có cái khó. Dễ dàng là nhân trang bị đã mang tên tuổi, cá tính, vận động . Ví dụ như các nhân vật Quan Công, Trương Phi, lưu lại Bị của La tiệm Trung vào truyện Tam Quốc . Ở vào văn học của non sông có mọi Tiểu Thuyết lich sử Gia Long Tẩu Quốc, Gia Long Phục Quốc (của đơn vị văn nào tôi không thể nhớ tên). Tả Quân Lê Văn coi sóc của Ngô tất Tố, Phan Đình Phùng của Đào Trinh Nhất, Bánh xe cộ Khứ Quốc của Phan nai lưng Chức, v.v.. đông đảo tiểu thuyết này sẽ đem lại cho tất cả những người đời đầy đủ hiểu biết về định kỳ sử ví dụ hơn là thiết yếu sử sách chép . đầy đủ nhân đồ vật như Lê Văn Duyệt, Phan Đình Phùng, Cao win sống lại tựa như các con fan thực. Ai không từng nghe danh Chúa Nguyễn Ánh, cơ mà nếu không có bộ tiểu thuyết Gia Long Tẩu Quốc thì không theo thông tin được biết những huyền thoại Sấu bố Kè sinh hoạt Vĩnh Long, vụ van vái nước mặn thay đổi nước ngọt cho binh sĩ uống sống Phú Quốc. Mấy ai biết vấn đề Phan Đình Phùng ở khe núi Vụ Quang, câu hỏi Cao Thắng chế tạo được cây súng hoa? mai đã phun bị thương quân nhân Pháp …nếu không đọc Đào Trinh Nhất.
Những hình tượng nhân vật lịch sử vẻ vang được xung khắc hoa. Rõ rệt nhất cùng với ngòi bút của phòng viết đái thuyết – mà phần đông sử gia – vì chế độ của công việc và nghề nghiệp không thể làm nhu đơn vị viết đái thuyết . Một ví dụ không giống nữa là tiểu thuyết " Tình cuối " (Last love) biểu đạt mối tình cuối cùng của Nã Phá Luân với cô bé của bạn giữ ngục sinh hoạt Ile d Elbe trong lịch sử dân tộc nước Pháp không thấy ghi chép. Ấy, vậy mà nó đã xẩy ra trên thực tiễn đến mức như thế nào đó để nhà văn vậy lấy tư liệu rồi viết cần tiểu thuyết, hoặc nó không hề xảy ra nhưng nhà tiểu thuyết vì vì sao nào đó, đã hình thành như thiệt một côn trùng tình không tồn tại xảy ra. Mà lại dù sao cũng phải mô tả hình dạng, đậm chất ngầu của Napoléon nhu người đời đang biết qua những bài xích lịch sử. Ông là 1 trong những người rất đa tình, cơ mà không thể là 1 trong những người cao 1.70m mà là một ngưòoi khoảng thước trung bình, tất cả thói quen thọc tay cần vào áo gi-lê khi ngồi họp với những tướng v.v.. Mong tạc lại Napoléon, nhà tiểu thuyết quan trọng viết trái ngược lại hoặc làm lơ hình dáng, và đậm cá tính của ông như fan Pháp đã từng có lần biết.
Cô cha Trà sinh vào năm 1906, từ thời điểm cách đó gần 100 năm. Sắc đẹp của cô được những nhà văn nhà báo tiền bối mô tả như " ngôi sao Sài Gòn " (Étoile de Saigon) hoặc " Huê Khôi nam giới Kỳ ". Người tình của Cô cha cũng là hầu hết nhân vật tất cả thật như các đại điền chủ, đại công tử Cậu tứ Phước Georges tên hiệu Bạch Công Tử con trai của quan liêu Đốc tủ Sứ Lê Công Sủng người sở hữu Cù Lao Rồng sinh hoạt Mỹ Tho; cậu bố Qui tên hiệu Hắc Công Tử con trai của đại điền chủ Trần trinh bạch ở bạc đãi Liêu cơ mà Thống Đốc phái mạnh Kỳ gọi bằng Papa (Bố). ở kề bên hai công tử đề cập trên còn có công tử Bích gia chủ băng Đông Pháp (chi nhánh cần Thơ) một bạn dám cho Cô tía 70 000 đồng trong lúc lúa 2 cắc 1 gia. . Những đại trí thức như quan liêu toà è Văn Tỷ, Thầy kiện Dương Văn Giáo, chưng sĩ Lê quang đãng Trinh, Nguyễn Văn Áng, vua Cờ bạc bẽo chủ những sòng bạc thành phố sài thành : Sáu Ngọ v.v.. Đó cũng là những nhân vật lịch sử nhu Cô Ba đã tạo ra những giai thoại được bạn đời truyền tụng cho đến ngày nay.
Sở dĩ tôi nói nói quanh Tam Quốc như vậy là nhằm xin thưa lại một vấn đề này : Viết về Cô tía Trà DỄ mà KHÓ. Dễ là vì cốt tượng người đẹp đã bao gồm sẵn, chỉ cần tu vấp ngã sơn phết lại là thành bức tượng. Nhưng làm sao cho bức tượng hoạt động, nói năng như fan thật hoặc trở thành người thật ? Cũng ko khó. Cái khó là người đẹp đó bắt buộc là Cô cha Trà mà không được ai khác. Đọc sách xong, độc giả phải nghĩ sẽ là Cô Bà chứ không có bất kì ai khác thì mới được . Bạn viết tiểu thuyết về Cô Ba- nói nôm na, giống hệt như kẻ chèo đò thân hai bờ sông, một mặt là SỰ THẬT, một bên là BỊA ĐẶT (nói theo văn học tập là sáng tạo, lỗi cấu). Nên chèo giải pháp nào cho người ngồi trên xuồng thấy cây cỏ bờ bên đây lẫn đồng ruộng bờ mặt kia. Muốn khiến cho khách ưa thích kẻ chèo đò ko được chạm bờ bên này hoặc va bờ vị trí kia sẽ bể mũi xuồng, mà lại phải luôn luôn chèo chính giữa dòng.
Sắc đẹp của cô ý Ba đang trở thành niềm mong ước của tất cả người Sài Gòn, Lục Tỉnh. Nhưng mà kẻ viết này không được ngắm sắc đẹp Cô lúc Cô còn sinh tiền cũng ko được xem ảnh Cô lúc Cô qua đời. Ỏ nước ngoài quốc khó bề đưa ra một bức hình ảnh của Cộ Anh hứa Hoành và tôi nữa bao gồm tìm chạm chán được những người dân cháu của Cậu tứ Bạch Công Tử tuy nhiên đó là những người dân vượt biển buộc phải không giữ được đa số hình ảnh lưu niệm của Cậu tứ chụp thông thường với Cô Bạ Thật hết sức đáng tiếc. Chỉ gồm một tấm mờ mờ ko thể nhận thấy người trong ảnh . Cô cha đẹp lắm, rất đẹp đổ cửa hàng xiêu đình tuy nhiên cô kiểu như Điêu Thuyền, Dương Qúi Phi, kiểu như Cô cha con thầy Thông Chánh (in hình nổi bên trên bánh xà phòng Cô Ba) tốt giống ai? vì vậy khó nhưng tả mang đến ra nét đẹp của Cô Bạ Vậy xin cứ xem Cô ba là một mỹ nhân :

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *