Em Có Yêu Anh Có Yêu Em Không ? Anh Có Yêu Em Không

chưa xuất hiện thứ giải đáp nào được lặp đi lặp lại, hết sức cũ về phương diện thông tin mà vẫn được tín đồ ta chờ đón hào hứng, khoan khoái mừng đón như câu trả lời thường thì của câu hỏi: "Anh bao gồm yêu em không?"


Họ từng gồm một đám cưới (như đa số những đám cưới thời bao cấp): một tiệc lễ hội nhẹ, sau khi được sự chất nhận được của cơ quan lại và làm cho giấy đăng cam kết kết hôn, không tồn tại lễ gia tiên, nàng dâu chú rễ không trao nhẫn …

Theo biện pháp truyền thống, người đàn ông khi muốn chứng tỏ tình yêu, muốn gắn bó lâu dài với một người phụ nữ làm sao đó thường chọn bí quyết để cố kỉnh lời muốn nói là lấy một chiếc nhẫn (không làm cho được thì mua) cùng đeo vào ngón tay áp út của cô ấy. Thiếu phụ đã là một cô dâu nhưng không tồn tại nhẫn cưới.

Bạn đang xem: Anh có yêu em không

Chồng phụ nữ nghèo.

Nhiều năm sau, nữ có tiền để tất cả thể tự thiết lập nhẫn đeo đủ các ngón tay. Nhưng suốt đôi mươi năm vẫn thiếu một chiếc. Đó là chiếc nhẫn được chồng tự tay đeo vào ngón áp út ít . Một năm là 365 ngày, một ngày là 24 giờ, một giờ là 60 phút, một phút là 60 giây… thời gian để đeo chiếc nhẫn vào ngón tay chắc chỉ cần 1 giây. Cô bé chờ…

Một lần, người em cưới, chồng người vợ bảo: “Nên mua một cặp nhẫn làm quà để chú rể tặng cô dâu”. Gói tiến thưởng xong. Cô gái khóc.

“ Anh gồm yêu em không?”.

*

Nhiều người phụ nữ thường rất hay dùng câu hỏi: "Anh có yêu em không?" với người đàn ông như là một biện pháp để xác định đến một mối quan lại hệ

ẢNH MINH HỌA: SHUTTERSTOCK

Nàng nhớ: Khi mang bầu con trai, nữ rất cạnh tranh ngủ, hôm đó trời nóng, thiếp đi được một lúc, mở mắt ra thấy người đó đang ngồi xếp một mảnh bìa ngồi quạt cho mình do mất điện, đã gần 1 giờ trưa… lúc sinh con gái, bà ngoại chưa vào kịp, thiếu nữ nằm vào bệnh viện, bên cạnh trời mưa gió tơi bời, 9 giờ tối mới thấy người đó nhị ống quần ướt sũng, một tay cầm cặp lồng, một tay ôm khăn áo…Hoá ra bị mưa, đường ngập, xe pháo chết máy, người đó phải ôm đồ chạy bộ vị sợ cô gái đói. Vừa bón cơm, vừa lôi trong bâu áo ra nhị cục bông cẩn thận nhét tai cho bạn nữ vì sợ gió. (Theo kiểu mấy bà bên quê chăm người đẻ). Con gái run rẩy.

“ Anh bao gồm yêu em không?".

Nàng định bỏ đi nhưng loại tay vịn cầu thang nhắc: Một hôm công việc căng thẳng, bạn nữ phải về muộn, chỉ đủ sức lăn ra giường với nguyên quần áo. Người đó đã pha một xô nước ấm với dầu tràm rồi kéo chân người vợ ngâm vào đó, xoa bóp. Lại còn lấy khăn ấm vệ sinh người, túa giúp đồ lề…

Bà hoàng chắc cũng chỉ gồm thế!

“ Anh gồm yêu em không?”.

Nhiều người phụ nữ thường rất hay dùng câu hỏi này với người đàn ông như là một biện pháp để xác định cho một mối quan liêu hệ. Nó vang lên từ chống khách, công ty bếp, đến chống ngủ, từ sáng sủa sớm, giữa trưa, buổi chiều, buổi tối… Chưa gồm thứ đáp án nào được lặp đi lặp lại, rất cũ về phương diện thông tin mà vẫn được người ta chờ đón hào hứng, mặc tình đón nhận như câu trả lời thông thường của câu hỏi này (đố dám nói khác!).

*
Vợ - chồng là một một mối quan hệ hết sức... Túng thiếu hiểm

ẢNH MINH HỌA: SHUTTERSTOCK

Phụ nữ thường yêu bằng tai.

Nhưng nếu tình yêu nhưng đơn giản chỉ được xác tín bằng nói ra nhiêu ấy từ thôi thì liệu người ta gồm thể sống với nhau đến răng long đầu bạc ? với nếu chỉ nhiêu thôi là đủ thì đảm bảo người ta thừa sức để kết hôn và ly hôn cả nghìn vạn triệu lần. Vợ - chồng là một một mối quan tiền hệ hết sức túng bấn hiểm.

Nếu một hôm làm sao đó, mình cắc cớ tự hỏi “ Em tất cả yêu anh không?” thì sao nhỉ?

Hỏi bản thân trước để tập đến nhuyễn, rồi lấy hết tinh thần hỏi một quả (như rất nhiều phụ nữ không giống vẫn làm) xem chồng bản thân trả lời thế nào.

duy nhất chút nỗ lực nữa thôi, có một chút nỗ lực nữa thôi, tuy thế “một chút” kia vẫn nằm ko kể tầm cùng với của anh. “Một chút” kia đang là mãi mãi.


- Em ko biết, nếu biết thì em hỏi làm cái gi nữa? Anh nói như vậy gồm nghĩa là anh ko yêu em phải không? Anh nói thật đi?
- Anh sẽ không nắm tay, anh sẽ ko đợi chờ ai hơn nửa tiếng nhưng mà vẫn luôn luôn tươi cười với anh cũng sẽ ko hôn một ai đó khi anh không tồn tại tình yêu thương với người đó.
- yêu thương em đến lúc nào? làm sao mà anh biết được, nhưng anh cũng ko muốn biết khi nào anh sẽ không thể yêu em, vày nếu anh biết, như vậy tất cả thể một ngày như thế nào đó anh sẽ không hề yêu em. Anh ko muốn biết câu trả lời, như vậy anh sẽ mãi yêu em.
- Anh lại nói xạo em phải không, làm những gì mà gồm ai mãi sau yêu một người, em ko tin?
- Em không tin tưởng vậy thì cho dù câu trả lời của anh là gì đi chăng nữa, em cũng mãi ko bao giờ tin. Vậy anh hỏi em: Em sẽ yêu thương anh đến bao giờ, em trả lời đi!
- Em ko biết, nhưng em tin rằng bao giờ anh còn yêu em, thì em sẽ ko bao giờ ngừng yêu thương anh, em tin chắc rằng, nếu một ngày như thế nào đó anh cùng em không hề sánh bước với mọi người trong nhà nữa, thì người quay lưng đi trước sẽ là anh?
- Thật vậy không? Vậy giả sử là như vậy, thì thời gian đó em sẽ như thế nào, em sẽ tìm kiếm mọi phương pháp kéo anh quay về với em chứ?
- Em không biết, em không muốn nghĩ tới viễn cảnh đó, em không đủ can đảm tưởng tượng em sẽ như thế nào nếu như anh rời xa em.
- Khờ quá, cho dù anh có yêu em như thế làm sao đi chăng nữa cùng mặc mặc dù trên trái đất này chỉ còn anh với em, thì em cũng buộc phải một lần nghĩ đến viễn cảnh nhưng anh sẽ không thể bên cạnh em nữa chứ, ví dụ như “Khủng Long” ăn thịt anh chẳng hạn.
Cô tựa đầu bản thân vào vai anh, và sử dụng tay bản thân khẽ đánh vào ngực anh một biện pháp nhõng nhẽo tựa như là một đứa trẻ, nhưng đứa trẻ này trọn vẹn cảm nhận được từng nhịp đập của trái tim kia, trái tim mà lại cô luôn luôn khát khao chiếm giữ đến riêng mình, cô chợt nghĩ miên man: liệu rằng mình tất cả thể giữ mãi được trái tim của anh không?
- Anh ko biết sau này rồi sẽ ra sao, anh cùng em sẽ như thế nào, anh chỉ cần biết, bây giờ và hơn lúc nào hết, anh yêu thương em cùng em là tất cả của anh.

Xem thêm: Hệ thống phun thuốc trừ sâu tự động: chi phí và cách lắp đặt


Cô suy nghĩ với chợt mỉm cười, tựa đầu đóng vai anh cơ mà không hỏi gì nữa...
Anh tốt nghiệp, trong khi cô chỉ là một cô sinh viên năm 3. Và anh cũng đã kiếm tìm được việc làm cho ở một tập đoàn xây dựng nổi tiếng. Tuổi trẻ, sự nhiệt tình, sự hăng say, lòng đam mê cùng khát khao được thể hiện mình, ngày nào anh cũng vùi đầu vào công việc như thể ngày mai anh sẽ không thể được làm nữa…
Cô thường xuất xắc dỗi hờn vì anh ko thường xuyên nhắn tin, gọi điện xuất xắc đưa cô đi chơi nữa.
Anh cũng nhận ra rằng, dường như gần đây anh dành quá nhiều thời gian vào công việc, vào những chuyến công tác, thời gian anh giành cho bản thân mình ít đi, cùng đặc biệt hơn, thời gian nhưng anh giành riêng cho một ai đó cũng ko nhiều như trước nữa..
Những lần giận hờn và biện hộ vả giữa cô và anh ấy dường như nhiều hơn.
*

1 tuần, 2 tuần, 3 tuần... Anh quên nhắn tin, gọi điện mang lại cô ấy. Vì lòng tự trọng của một người nhỏ gái, cô ấy cũng đã quyết trọng tâm không nhắn tin xuất xắc gọi điện đến đến lúc nào anh ấy liên lạc với mình.
Bíp, bíp, bất chợt anh nhận ra mình bao gồm tin nhắn trong những lúc mãi mê lên kế hoạch đến dự án sắp tới.
"Chúng mình phân tách tay, anh không hề yêu em nữa, anh không hề quan vai trung phong đến em, em với anh không còn hợp nhau. Đừng nhắn tin tuyệt gọi điện mang đến em với cũng đừng tra cứu em, dù anh nói gì đi nữa thì tất cả cũng đã hết.Tình yêu thương của anh với em coi như đã chết sau khi anh đọc được tin nhắn này. Chúc anh hạnh phúc".
""Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin người tiêu dùng vui lòng gọi lại sau. The number..."
Anh đã gởi đến cô ấy 39 tin nhắn trong vòng 3 ngày liên tục nhưng vẫn không thấy bất kì tin nhắn mới như thế nào của cô trong hộp thư.
Anh đã tra cứu cố gắng liên lạc với bạn bè của cô ấy để tất cả thể tìm một chút thông tin về cô ấy, nhưng mọi cố gắng của anh chỉ là nhỏ số “0” tròn trịa.
Anh đã đợi trước cổng trường 6 buổi tối liền nhưng vẫn ko bắt gặp được hình trơn của người đàn bà đó.
1 mon sau, cô đã tốt nghiệp, nhưng người con gái đó không tồn tại mặt vào buổi Lễ Tốt Nghiệp ấy..
7 năm...Giờ anh đã là một người kinh doanh trẻ thành đạt cùng với một người vợ hiền và chuẩn bị xin chào đón đứa bé đầu lòng của mình.
*

Một buổi chiều nọ, anh vội vã tạt vào một quán cafe bên đường để kị cơn mưa bất chợt đầu mùa. Anh khẽ lặng người lúc bắt gặp được 1 hình dáng quen thuộc, dường như anh thiếu tín nhiệm vào chủ yếu mắt mình.
Cô chủ động tiến tới bàn của anh và mang theo ly nước của mình, vẫn dáng đi ấy, vẫn nụ cười ấy, giọng nói ấy:
*

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *